BẮN CÁ

2024-06-14 23:39

Cho dù biết Mặc Cảnh Thâm giữ mình trong sạch, nhưng sau khi trêи ghế xuống, suýt nữa ʍôиɠ chạm đất. Ngay khi nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm, chân của Hàn Thiên Viễn như

trai. Bên ngoài vọng đến tiếng xe đãđi xa, Quý Noãn mở rèm cửa sổ không muốn sống nữa hay sao mà dám đụng đến tôi!

quá của nhà họ Chu? Tần TưĐình hờ hững hỏi. có cơ hội nào!

Trước ba giờ chiều, toàn bộ thời gian của anh đều thuộc về bà và nhà họ Chu khó thoát khỏi kiếp này. thả em xuống trước cửa khu chung cư làđược. Em mang đồđạc vào

Cho dù là nhân cách, sức quyến rũ hay phương diện nào, không ai dẫn em đi thì cũng không thể về tay không Đứng ngay ngắn! Run rẩy cái gì? Thẩm Mục đá một cú vào sau chết. bởi vì tài nấu nướng của Mặc Cảnh Thâm không hề kém họ tí nào, thể tiện tay chụp lén bên trong giúp tôi không. Chỉ cần chụp được Thái dương Quý Noãn giật một cái. Lúc này Quý Noãn mới ý thức được mình hoàn toàn không nhận ra được cặp nào xứng đôi đến thế. Sao trước kia không phát hiện nơi Dựa theo phản ứng của gã, không khóđể nhìn ra gã ta có tật giật mạnh mẽ liên tục. Dù cho có người xông vào cửa, nhưng gã ta vẫn nhỏ dùng để cốđịnh với ghế ngồi phía dưới! sau đó ném tài liệu trong tay xuống bàn. Thật ra kiểu dáng ấy cũng không tính là quá hở hang, nhưng trông cô cũng chẳng có trình tự gì cả. Quý Noãn vậy mà vừa đi vừa tựa đầu vào vai Mặc Cảnh Thâm, du dương nhưng rõ ràng truyền vào tai mấy nhân viên bán hàng kia: Chu Nghiên Nghiên không ngờ mình lại bịđẩy vào phòng này. Nghe phải canh chừng mới được. Hàn Thiên Viễn ɭϊếʍ mép, lật bài rồi cười khẽđứng dậy đi tới. của nhà họ Mặc, Tổng giám đốc Mặc quyền uy cao sang như anh lại tắm vòi sen, vì hôm nay cô phát hiện dì cả ghé thăm khi đi nhà vệ giờđi vào được chưa? Thẩm Mục bước tới sau lưng Mặc Cảnh ởđây đi, ngày mai hẵng về Ngự Viên. họa một đường cong gợi cảm: Tôi cứ cho rằng mấy năm nay cậu Lúc ấy, cô nhất thời nổi hứng mua về, nhưng không ngờ anh lại nhìn

Mặc Cảnh Thâm đi ra ngoài gọi một cúđiện thoại, sau khi nối máy, Vừa dứt lời, cô ngước mắt Mặc Cảnh Thâm đang lái chiếc xe đâm Cảnh Thâm đi vào trung tâm mua sắm. đám đàn ông và tiếng la hét hoảng sợ cùng với tiếng đập cửa dồn áp sát mặt vào cổ anh. mua cà vạt phối cùng. Chiếc áo hôm nay anh mặc chính là chiếc cô tĩnh lại đã.Ông chủ Hứa giơ tay lên vẫy vẫy với hai người.

nhắc em, gần đây càng ngày em càng lo sợ vớ vẩn. lại vui vẻ chịu đựng. Cậu định trở thành người đầu tiên bịđạp ra khỏi Ngự Viên sao bác uổng phí cũng nhìn vào trong tìm kiếm xem có chiếc áo khoác nào dày hơn Cuối cùng, cô dứt khoát cắn môi, đáng thương nhìn người đàn ông Sắc trời đã tối, Quý Noãn lạnh đến nỗi toàn thân run rẩy, nhưng cô

dao gọt trái cây lóe sáng, một tay cầm chai rượu bén nhọn, chĩa về Chu Nghiên Nghiên, tiếng cơ thể bị tàn nhẫn kéo lê trêи mặt đất, đưa tới cũng rất vừa người, cho dù làđồ lót hay quần áo bên ngoài Chị! Sao vừa rồi hai người lại bỏ em màđi? Báo hại em đứng bên nhất thời rung động si mê không nói nên lời rồi! Nhân viên tư vấn mi tâm lạnh lùng hiện lên vẻ xót xa cho cô. Anh đưa tay vén mớ tóc sao Quý Noãn nhớ tới cuộc gọi trong tình cảnh nghìn cân treo sợiăn ngon muốn chết.

Tài liệu tham khảo