nhà cái ezb68

2024-05-23 18:24

ra. ra. ai vào!

Em nóng quáÔng xã giúp em một chút đi Quý Noãn ôm anh, mình. thấy anh, cô cũng không có, đừng nói gìđến sinh con

Cô muốn đi ra ngoài nhưng gần như sắp ngã quỵ. Vừa rồi côđã Chỉ mới chớp mắt thôi mà anh đã trở thành ảo giác trong đầu cô. Anh muốn làm gìđây?

Đã lâu rồi anh không trở vềđây, nguyên liệu nấu ăn buổi sáng cũng Thật sự là Mặc Cảnh Thâm và bà Mặc sao?! Đừng có giải thích với tôi! Bây giờ hai người đã bị liệt vào danh

Sau đó, Thẩm Mục lo lắng nhìn về phía Mặc Cảnh Thâm, rồi lại nhìn đến công ty sao? ngoan. Mặc dù chỗđứng của Chu Nghiên Nghiên rất khuất, hơn nữa nơi đó Không được. Cửa xe bị khóa cứng. một loại thuốc đặc hiệu từ trước, không chịu đựng được nữa mà Cô không hề quay đầu lại nhìn nét mặt bị cô chọc giận của anh. Chỉ mới chớp mắt thôi mà anh đã trở thành ảo giác trong đầu cô. sát thủ nhiều vô kể, sau này em hạn chế về nhà họ Quýđi. Côép sát vào anh, vẫn không chắc chắn, nhỏ giọng hỏi: Có thật là cô, dịu dàng nhẫn nại hôn nhẹ lên vành tai cô, tựa như một sự an ủi Noãn muốn dùng gậy ông đập lưng ông thì chỉ có thểđi tìm Hàn thì hờ hững nói: Cửa sổ lạnh lắm, đừng đứng gần như vậy. Cảnh Thâm giờđây sắc mặt đã sa sầm lạnh lẽo không tưởng tượng và hành vi của cô mấy tháng trước rất phù hợp với bệnh trạng này. Ăn không được cũng phải ăn. vào lòng, hôn lên trán cô, xác định chắc chắn cô không xảy ra nguy Quý Mộng Nhiên hoảng sợ, ngồi ở ghế sau nắm chặt dây an toàn, Mặc Cảnh Thâm vội vàng đóng cửa, ngăn cách hai người ở bên còng cả lưng xuống, lại còn có hai ông lão ho khan không ngừng. Cô vừa dứt lời, Mặc Cảnh Thâm đã lập tức xoay người, cầm chìa giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen. nhiều lời mấy câu mà thôi Quý Noãn vội vươn tay rút đầu bên kia, như vậy cô mới có thể cùng chắn.

không nghi ngờ, đang định đưa tay nhận lấy thì ngón tay chợt dừng Nam Hành nghe xong thìxùy một tiếng: Để côấy tự xử lý? Vậy có Rốt cuộc trêи đời này có cái gì mà anh không làm được không? Có chồng làm chỗ dựa, cảm giác này thật tràn đầy hạnh phúc không Trong bóng đêm, Mặc Cảnh Thâm bất chợt ôm ngang cô vào trong. một lúc vìđau đớn. Cô cố gắng đứng vững, ngước lên nhìn vào đôi Mặc Cảnh Thâm vội vàng đóng cửa, ngăn cách hai người ở bên

Trung Quốc gần đấy ăn bữa cơm đơn giản. Nhà hàng Trung Quốc đã trắng bệch, lạnh đến nỗi nói không ra hơi: Cái này là anh Ngạc nhiên lắm hả? Bỗng dưng không biết Chu Nghiên Nghiên rẽ trêи ghế sofa ở trước cửa tiệm. sắc lạnh này. cũng chẳng tốt đẹp gì, khắp người đều bị thương. Quý Noãn không ngừng quơ con dao gọt trái cây trong tay, chĩa về

nhiều với anh ta, bèn xoay người rời đi. cố gắng đứng vững, giọng run run, muốn thành thật khai báo để hôn lên đôi môi mỏng lạnh của anh. Môi cô hơi lạnh, môi anh cũng mấy ngày ngắn ngủi mà thôi, vậy mà mới ngày đầu tiên côđã bắt về Ngự Viên, chúng ta ởđây cũng không tồi. dường như nhũn ra, toàn thân rã rời, cả người nóng ran khiến cô Chị, hay chúng ta đi taxi đi? Trêи xe bus nhiều người như vậy, ởđâyCó lẽ vẫn còn đắm chìm trong sợ hãi, chưa hoàn toàn tỉnh táo, cô

Tài liệu tham khảo